Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1479



CHƯƠNG 1521

Ở bên một người thích mình sao…

Trong mắt Bạch Dương thoáng hiện lên vẻ bối rối, đôi môi đỏ mọng mấp máy: “Tớ sẽ cân nhắc.”

“Vậy là tốt rồi, vì là bạn của nhau nên tớ thật lòng mong cậu sẽ hạnh phúc. Còn nữa, cảm ơn cậu đã đưa cho tớ đoạn ghi âm này. Thôi, đã đến lúc đọc lời tuyên thệ rồi, cậu đi với tớ đến đại sảnh chứ?” Cô bạn buông tay Bạch Dương ra rồi đứng lên.

Bạch Dương lắc đầu: “Không được rồi, tớ còn phải đi tìm một người nữa.”

“Vậy tớ đi trước đây.”

FT Cô bạn lau khóe mắt, hít vào một hơi thật sâu để ổn định cảm xúc, lại tiếp tục nở nụ cười đúng mực, nâng váy cưới lên cất bước rời đi.

Sau khi cô bạn đi rồi, Bạch Dương cũng không ngồi ngây ngốc ở đó nữa. Cô nhìn điện thoại một lát, sau đó ra ngoài tìm Phó Kình Hiên.

Ngay khi Bạch Dương bước ra khỏi phòng trang điểm, đột nhiên mặt sàn rung lên.

Bởi vì Bạch Dương mang giày cao gót nên không đứng vững, ngay lập tức ngã xuống sàn.

May mà ở dưới sàn cũng có lót thảm đỏ mềm nên Bạch Dương có té cũng không bị thương, không bị trẹo chân. Nhưng cô lại không thể đứng dậy ngay được, chỉ có thể chống đỡ nửa người nằm dưới sàn như vậy. Cơn động đất vẫn chưa ngừng hẳn, nếu cô tiếp tục đứng dậy thì sẽ bị ngã thêm một lần nữa mà thôi.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Động đất sao?

Bạch Dương nhìn chiếc đèn đang đung đưa trên đầu, bên ngoài vang lên tiếng hét kinh hoàng, xác nhận động đất thật sự đã xảy ra, mức độ rung chuyển cũng không nhỏ.

“Có động đất, mau chạy đi.”

“Ôi, ai thế hả? Giãm phải tôi rồi đây này”

“Đau quá, đừng đụng vào tôi nữa.”

Lúc này, ở một tháng máy cách đó không xa, mọi người ồ ạt chạy ra ngoài, vội vàng †ìm đường thoát thân.

Bạch Dương thấy mọi người hoảng sợ như vậy, đột nhiên nhớ đến Phó Kình Hiên, mặt cô lập tức biến sắc.

Bây giờ một mình Phó Kình Hiên đang đứng ở chỗ thang máy chờ cô.

Hơn nữa chân của anh vẫn chưa lành hẳn, nếu như động đất xảy ra với cường độ mạnh, chắc chắn anh sẽ đứng không vững, nói không chừng vết thương ở chân sẽ nặng hơn nữa.

Nghĩ vậy, vẻ lo lắng và bất án thoáng hiện trong đôi mắt Bạch Dương, sau đó cô nhanh chóng chống tay xuống tấm thảm để đứng dậy.

Nhưng mặt đất chuyển động quá mạnh, cô mới đứng lên được một lúc thì suýt chút nữa lại ngã xuống tiếp.

May mà cô kịp thời bám vào bức tường bên cạnh mới miễn cưỡng ổn định cơ thể.

Nhưng nếu muốn đến bên kia với Phó Kình Hiên mà mang đôi giày cao gót này thì chắc chắn là không được, trên đường đi không biết phải ngã bao nhiêu lần mới đủ.

Hít vào một hơi sâu, Bạch Dương không ngần ngại hất tung đôi giày cao gót đang mang trên chân, vội vàng men theo bức tường chạy đến chỗ Phó Kình Hiên đang đứng.