Hổ Tế

Chương 2079



Chương 2139

Nhiều người ngạc nhiên, đồng. loạt ngắng đâu tập trung vào nguyên liệu thô của Dương Tiêu chọn.

Nhìn kỹ hơn thì thây nguyên liệu thô của Dương Tiêu chọn đúng là có màu xanh lục, và màu sắc đâm không kém xanh đề vương cực phẩm của Vương Tuấn chọn, thậm chí màu sắc còn đẹp hơn.

“Hả? Đây… đây cũng là xanh đề vượng cực phẩm?” Vẻ mặt Vương Tuần thay đồi lớn.

“Vãi ạ! Thực sự là xanh đế vương cực phẩm! Chẳng trách thằng nhóc này lại ăn nói lớn lối như vậy!”

Trong phút chốc, khi nhìn thấy miếng xanh đề vương cực phẩm khác được mở ra, hàng chục nghìn người kinh hãi.

“Xanh đề vương cực phẩm, quá tốt!”

Bạch Du Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.

Dương Tiêu cười nói: “Đã nói rửa mắt chờ xem mà, không làm cô thất vọng chứ!”

Đúng vậy, nguyên liệu thô của Dương Tiêu chọn cũng ân chứa xanh đê vương cực phẩm.

Với sự trợ giúp của mắt rồng nên, trong sô rât nhiêu nguyên liệu thô Dương Tiêu đã chọn được nguyên liệu thô chỉ đứng sau nguyên liệu thô có xanh đề vương cực phẩm của Vương Tuần.

“Hừ!” Ánh mắt Vương Tuần hơi ảm đạm.

Vẻ mặt của Lý Hỗ hơi thay đổi, rõ ràng cả hai đêu không ngờ nguyên liệu thô của Dương Tiêu chọn cũng có xanh đề vương cực phẩm.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, như đã biết, xanh đề vương cực phậm thường có thể gặp không thê cầu.

Ngay cả trong cuộc thi vủa đánh cược đá năm năm một lần, xác suất xuất hiện hai miêng xanh đề vương cực phẩm cùng một lúc là cực kỳ nhỏ.

Điều mọi người không ngờ tới là trong cuộc thi vua đánh cược đá lần này lại xuất hiện hai miếng xanh đề vương cực phẩm.

Dưới sự cắt gọt cần thận của thợ cắt đá, xanh đề vương cực phẩm của Dương Tiêu nhanh chóng xuất hiện trong mắt mọi người.

Thợ cắt đá cần thận rửa xanh đề vương trong nước sạch, chỉ thấy xanh đê vương cực phẩm có kích thước bằng quả trứng gà.

Nhìn thấy kích thước miếng xanh đề vương cực phẩm của Dương Tiêu, Vương Tuần đột nhiên cười điên cuồng: “Ha ha ha ha! Chỉ thế thôi?

Dương Tiêu, chỉ thế thôi mà cậu còn muốn đấu với tôi? Tôi khuyên câu nên về sớm tăm rửa ngủ một giâc đi!”

Của anh ta có kích thước to hơn lòng bàn tay, trong khi xanh đế vương của Dương: ‘Tiêu chỉ bằng kích thước của một quả trứng.

Khoảng cách giữa hai người, đặt cùng một chỗ so sánh, không phải khác biệt bình thường.

Nhiều người lắc đầu thở dài, trong lòng họ cũng tiệc nuôi.

“Xanh đề vương cực phẩm này đúng là tốt, nhưng so với xanh đề vương của Vương Tuần thì giá trị không cùng đẳng cấp!”

“Đúng vậy! Xanh đề vương của Vương Tuần có thể có giá ít nhất hàng trăm triệu tệ, mà của thằng nhóc này ba bốn mươi triệu tệ đã không tệ rôi”

“Ừ, đúng! Mặc dù thằng nhóc này mang đên cho chúng ta bất ngờ không nhỏ, nhưng trước mặt Vương Tuân cậu ta vân thual”