Con Rể Quyền Quý

Chương 2956



Chương 2958

Sau khi Triệu Chính Khải và Lâm Ngữ Lam đến nơi, đã có rất nhiều người đứng chờ ở đường băng của sân bay rồi, đều là những người tới đón vãn bối của các gia tộc.

Máy bay hạ cánh, cửa cabin mở ra, từng người từng người từ bên trong đi xuống.

Lâm Ngữ Lam có vẻ rất hưng phấn, nhưng cô lại không thể biểu hiện quá lộ liễu trước mặt mọi người được, cô cố kìm nén sự kích động ở trong lòng, ra vẻ bình tĩnh đứng đó.

Lần này, khi ở trên chiến trường, Lâm Ngữ Lam biểu hiện rất xuất sắc, gây dựng được uy tín rất lớn, không phải Lâm Ngữ Lam xây dựng sự uy tín cho bản thân mình, mà là cô đang làm bước chuẩn bị cho Trương Thác.

Mặc dù Lâm Ngữ Lam đã cực kỳ cố gắng kiềm chế bản thân, nhưng mà khi thấy bóng dáng của Trương Thác xuất hiện ở cửa cabin, cô vẫn không thể kìm lòng được mà bước nhanh tới trước mặt Trương Thác, sau đó nhào vào trong lồng ngực của anh.

“Được rồi, dù gì cô cũng là một tướng quân đó, chú ý hình tượng tí đi”

Triệu Chính Khải mang vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ đi tới, nhìn Trương Thác, nói: “Nhóc Trương à, đừng có mới vừa về đã cho tôi ăn cơm chó như vậy chới”

“Ha ha”

Trương Thác cười lớn, đáp lại: “Cũng hết cách, ai bảo tôi đây có giá trị nhan sắc cao hơn anh nhiều như vậy cơ chứ?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới

“Ở phương diện không biết xấu hổ thì cậu cũng hơn tôi nhiều lắm đấy!” Triệu Chính Khải bĩu môi, nhìn thoáng qua Cuồng Sỉ đi phía sau Trương Thác, trông ông ta to lớn như một cái tháp sắt vậy.

Trương Thác võ võ sau lưng Lâm Ngữ Lam, buông vòng eo tỉnh tế của cô ra rồi nói với Triệu Chính Khải: “Được rồi, không nói linh tinh với anh nữa, có một số việc phải gấp rút xử lý đây”

“Đến cả chuyện triền miên với bà xã mà cũng phải gác lại sau thì đúng là gấp gáp thật” Triệu Chính Khải vừa trêu chọc vừa dẫn Trương Thác đi qua một bên.

Tuy răng Triệu Chính Khải nói năng không nghiêm túc chút nào, nhưng mà ông ta cũng hiểu rằng chuyện Trương Thác muốn nói thật sự là chuyện gấp.

Mấy người đang định đi qua một bên thì bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng quát to vang lên từ phía sau: “Đứng lại!”

Đám Trương Thác quay đầu lại, chỉ thấy Đinh Quý đứng sau lưng Trương Thác, vẻ mặt cực kỳ khó chịu nhìn bọn họ.

Lúc ở nhà, Đinh Quý cũng đã từng nghe nói đến chuyện ở trên chiến trường có một nữ tướng quân vô cùng oai hùng.

Nói cách khác, ảnh chụp của Lâm Ngữ Lam đã được lan truyền rộng rãi trong thế hệ trẻ của các gia tộc lớn từ lâu rồi, đặc biệt là cánh đàn ông, ai cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Không ít người đã chạy đến chiến trường này, có thể nói rằng bọn họ đến đây chính là vì vị nữ tướng quân này, mà Đinh Quý cũng không phải là ngoại lệ.

Nhà họ Đinh có địa vị tương đối cao trên chiến trường cổ này, điều này cũng khiến Đinh Quý cảm thấy vô cùng tự tin.

Anh ta là đối tượng được bồi dưỡng trọng điểm của nhà họ Đinh, lần này đến chiến trường cổ chủ yếu là để đánh bóng tên tuổi thôi, vậy cũng đủ thấy nhà họ Đinh xem trọng anh ta đến mức độ nào rồi. Anh ta đã đến nơi này thì cũng sẽ nhanh chóng trở thành một nhân vật quan trọng trong nhà họ Đinh, ít nhất thì trên phương diện đối ngoại chính là như vậy. Đợi đến khi chuyện này kết thúc, Đinh Quý sẽ kế thừa nhà họ Đinh như một lẽ tự nhiên. Vì vậy, Đinh Quý cảm thấy vô cùng tự tin rằng mình có thể tán đổ được vị nữ tướng quân mà mọi người đều bàn tán, đều ngưỡng mộ, đều nói rằng chỉ có thể đứng nhìn từ xa kia. Trước khi đến đây, anh ta đã suy nghĩ kỹ rồi, chuyện đầu tiên phải làm sau khi đến tiền tuyến chính là xây dựng mối quan hệ với vị nữ tướng quân này.

Nhưng mà, mới vừa bước chân xuống máy bay thì Đinh Quý đã phải chứng kiến cảnh tượng khiến người ta giận sôi rồi, nữ tướng quân mà anh ta xem là đối tượng lý tưởng thế mà lại nhào vào trong ngực của một người đàn ông khác, mà người đàn ông kia lại còn từng khiêu khích mình lúc ở trên máy bay, đã thế anh ta lại còn trơ tráo nói rằng vì nể mặt gia tộc mình nên mới không trừng trị mình nữa chứ! Đối với Đinh Quý, loại chuyện thế này làm sao có thể nhãn nhịn cho được?

Thấy Đinh Quý bày ra vẻ mặt khó ở đứng đó, Trương Thác còn chưa nói gì thì Triệu Chính Khải đã kỳ quái hỏi: “Cậu bạn nhỏ, làm sao vậy? Có chuyện gì à?”